Khi ta nói “ Tôi luôn đúng” đó là sự bảo thủ, nhưng ta nói “Tôi luôn tin ở tôi” tức là ta đang tôn trọng chính mình. Bởi sự khiếm khuyết về thể chất và tài năng, hay đã từng chịu thất bại rất dễ khiến ta đánh mất niềm tin vào bản thân và có cái nhìn bi quan trong cuộc sống. Nhà thơ Frederick Langbridge đã viết: 2 người cùng nhìn bầu trời đêm qua chấn song, 1 người chỉ thấy một màu đen, còn người kia thì thấy những vì sao”. Để cái nhìn của chúng ta rộng lớn thênh thang, thì ngoài việc loại bỏ những định kiến cũ rich, ta còn phải vượt qua những cảm xúc nông nổi hay tự áp đặt mình phải trở thành thê này hay thế kia, mà không chấp nhận chính mình và hoàn cảnh hiện tại. Chấp nhận để hóa giải chứ không phải đầu hàng.
Một điều ít ai ngờ là bản thân ý chí không chỉ làm nên những điều phi thường, mà nó còn nâng đỡ những điều phi thường khác xuất hiện. Bởi sự thành công của người này sẽ trở thành nguồn khích lệ mạnh mẽ khiến cho đức tin trong người khác bừng dậy để hướng tới những “điều không thể”
Như vậy để biến “điều không thể” thành “diều có thể”, thì không chỉ cần sự vươn lên của bản thân, mà còn có năng lực yểm trợ của những người thành công đi trước. Nên khi đạt dược thành công ta vẫn không quên hồi đáp lại ân tình ấy bằng thái độ sống, và luôn hướng tới người khác để giúp đỡ, thì ta sẽ giữ vững được thành công.