^^Gấu yêu^^ của anh! Bỗng nhiên trời se lạnh làm anh cảm thấy dường như trái tim anh cũng đang lạnh theo khi mà giờ đây anh và em không ở gần nhau...
Nhớ ngày nào khi mà cuộc sống của anh cứ trôi qua với những điều vô vị, nhắm mắt cho qua đi tất cả với suy nghĩ mình không tồn tại. Cứ như ánh bình minh, em xuất hiện xua tan đi bóng tối xung quanh anh, làm anh nhận ra rằng thế giới này còn rất nhiều điều thú vị và đặc biệt luôn có một người con gái quan tâm và yêu thương anh. Là em đó!
Ngày đầu mình quen nhau thật quá tình cờ. Những dòng tin nhắn, những bức ảnh em gửi cho anh đã làm cho trái tim anh cảm thấy có thứ gì đó thân thuộc, để rồi anh làm quen với em chỉ qua chiếc điện thoại, tất cả mọi thứ mình trao cho nhau cũng là qua chiếc điện thoại. Những hành động của em đều khiến anh im lặng để lắng nghe. Ngày càng hiểu và gần gũi hơn cho dù chưa gặp nhau một lần. Lúc đó anh cũng chưa từng nghĩ rằng mình có thể đến bên nhau. Em à, đây có phải là một điều kì diệu không?
Những suy nghĩ mình đều nói cho nhau nghe. Từ trước anh là một người lạnh lùng, ít nói. Mọi thứ đến với anh đều cũng chỉ là những cơn gió nhẹ thoáng qua cứ như không có chút cảm xúc nào cả. Tại sao anh lại muốn nói hết ra, nói tất cả về anh cho em nghe. Tại sao mà những bí mật của anh, anh đều tâm sự hết với em và những lời nói của anh đều là sự thật, cho dù tại thời điểm đó em và anh cũng chỉ là 2 người xa lạ. Chưa bao giờ anh thấy anh như thế cả khi mà anh có thể cười, có thể lo lắng, có thể suy nghĩ... mỗi khi trò chuyện cùng em. Tất cả mọi thứ mình nói ra thì đều cảm thấy thật giống nhau và trong cả những suy nghĩ cũng giống nhau.
Anh nói rằng anh yêu em! Em à, có bao giờ em nghĩ sẽ yêu một người mà tình cảm dành cho em chỉ là lời nói và chưa một lần nhìn thấy mặt người đó không? Những ngày đó với anh thật hạnh phúc. Những nụ hôn trao cho nhau thì hai đứa cũng nhắm mắt và cảm nhận qua chiếc điện thoại. Thật ấm áp! Những ngày trôi qua đối với anh như là giấc mơ.
Và rồi giấc mơ ấy đã thành hiện thực, anh lại một lần nữa với niềm vui lâng lâng khó tả khi anh và em hẹn gặp nhau! Chiếc xe khách đưa em từ Cần Thơ về đến Tiền Giang. Còn anh như cây khô được rưới nước chỉ biết một mạch đi tìm một nữa của mình. Xe anh lao vút trong tiếng gió để rồi ngọn gió ấy đã cho anh tìm thấy em. Anh đã tìm khắp xem em đứng ở đâu. Bỗng em xuất hiện, em đứng một mình bên đường, lúc đó anh chỉ mún ôm chầm lấy em cho thỏa niềm mong nhớ nhưng vì sợ phải làm em sợ hãi khi anh như vậy. Và rồi niềm mong nhớ ấy đã cho anh được nhẹ nhàng nắm lấy tay em rồi tay em trong tay anh và cái ôm thật siết trong niềm hạnh phúc vô bờ của nhau.
Ngày hôm đó thật ấm áp và hạnh phúc phải không em! Anh đã cảm nhận được tình yêu em dành cho anh. Công viên, bờ sông, những nơi mà mình tay trong tay nhau cùng đi thật lớn đúng không em! Nhưng mà không lớn bằng tình yêu của anh và em đâu.
Ôm trọn em trong vòng tay và trao nhau những nụ hôn đầu tiên anh thấy thật ấm áp và anh cứ muốn giây phút đó ngừng trôi để anh và em có thể mãi bên nhau. Anh nói anh sẽ nắm thật chắc lấy tay em. Anh sẽ làm như thế đó và không thả em ra đâu.
Khi chúng mình xa nhau em đừng bao giờ chúc anh hạnh phúc nhé em yêu! Như thế sẽ làm anh đau lòng lắm đó, vì tất cả hạnh phúc của đời anh đều nằm ở nơi em đấy...
Mỗi khi nghĩ về em, anh rất vui và hạnh phúc. Sau những gì đã qua, những kỉ niệm buồn vui, anh cảm thấy mình yêu em hơn bao giờ hết. Anh tự hứa sẽ không bao giờ rời xa em, không làm em phải buồn, phải khóc vì anh nữa. Nhất định anh sẽ làm được như vậy. Hãy tin ở anh nhé! Em là tất cả đối với anh, là niềm vui, là hạnh phúc và là cuộc sống của anh, em luôn luôn ngự trị trong trái tim cũng như tâm hồn anh, và sẽ trường cửu nơi ấy! Em có thể tin rằng tất cả chân lý đều giả dối nhưng đừng bao giờ nghi ngờ tình yêu của anh dành cho em. Hãy luôn bên anh như em đã từng làm. Hãy cùng anh bước chung một con đường vượt qua mọi khó khăn thử thách để đến được bến bờ hạnh phúc em nhé. Anh yêu em và mãi mãi như vậy.