Tự trách mình chi, anh ngại lắm
Có ai hai lần được tắm một dòng sông?
Có ai đau và mãi không bao giờ hạnh phúc?
Chờ đợi chi em cho thêm đau nhức
Một mối tình anh muốn cất giữ riêng anh
Hãy hướng lòng em về một miền xanh khác
Nơi ân tình bát ngát một màu xanh
Nơi không anh nhưng vẫn dành riêng em
Một con tim êm đềm đầy ấm áp
Em sẽ gặp và sẽ được phúc đáp
Một nửa duyên tình lắp ráp đời em
Hãy quên đi bao con đường quen thuộc
Chỉ gợi trong em những đau buốt ngày xưa
Hãy quên đi bao chiều mưa đầy gió
Ngồi đợi anh, nào anh có quay về.
Hãy quên đi bao ê chề day dứt
Anh mang đến em những nỗi nhức nhối hàng đêm
Từ nơi xa, anh luôn mong em hạnh phúc
Trong cuộc đời vẫn lúc nhúc những niềm đau
Và anh luôn biết cách mình phải thế nào
Để vượt qua bao ngày giông bão dữ
Em không bên cạnh như những ngày xưa